ừng năm tháng vô tình,
Vì người yêu dối gian mình,
Có lúc con tim ta như lặng thinh ,
Người cất bước ra đi, từng đêm ta khóc chia ly
Biết đến bao lâu ta thôi mộng mơ.
Lòng ta mãi tôn thờ,
tình yêu ấy đến bao giờ ?
Dẫu biết ( nay em ) em nay ( sẽ ) không ( quay ) về đây.
Nhiều khi muốn hỏi lòng ? Tại sao ta mãi hy vọng ,
Ước muốn bên em ta như ngày xưa....
( Và ) Tình tan vỡ , thôi từ đây ( những ) ân tình cũng như làn mây
Cứ trôi hoài cứ phiêu du như tình em xa mãi .
( Và ) Tình tan vỡ thôi người ơi, nhớ làm gì và chờ gì nữa ?
Thế nhưng sao lòng vẫn không thể quên được người........
.......
Người yêu hỡi! bao lệ rơi lúc đêm về lặng thầm cay đắng
Chỉ riêng anh bước đơn côi ( trong từng đêm hoang vắng ) thà nước mắt rơi từng đêm.
Người yêu hỡi! sao lòng anh mãi không quên dù tình đã hết?
Cứ trong mong, cứ yêu thương về em ...