Thời gian ngỡ quên rồi tình cờ gặp lại nhau
Tóc anh phai nhạt màu em nuốt lệ nghẹn ngào
Mình còn thương nhau không sao thấy đau trong lòng
Hôm pháo hoa rượu hồng em theo chồng anh cũng qua sông.
Tự nhiên phút giây này mượn trọn một vòng tay
Biết ta xa nhau rồi mà sao vẫn ngậm ngùi
Gọi thời gian yêu thương ôi thấy sao vô thường
Muốn nói bao nhiêu lời cớ sao vòng tay buông lơi.
ĐK:
Giá như ngày xưa em đừng giận hờn
Để rồi ướt hoen mi khi ngỡ rằng anh dối gian
Để yêu thương trái ngang bao uất hận nghẹn ngào
Có nói bao nhiêu lời em chẳng cần em chẳng nghe.
Giá như ngày xưa anh đừng dại khờ
Cứ nắm mãi tay nhau bước qua đời bao bể dâu
Để nay trông thấy nhau sao nhói quặn vào lòng
Đứng giữa con đường ta đã chọn buồn mà thương.