Vầng trăng khuya soi qua thềm
Giọt sương khuya rớt trong đêm lạnh
Ướt bờ vai anh lẻ loi cần hơi ấm để quên giá băng
Buổi chiều tím lá vàng rơi anh đứng bên khung cửa
Nhìn về phía chân trời hé môi cười nơi cuối đường có em
Nhớ em lắm khóc từng đêm
Em bây giờ chắc quên anh rồi
Bởi vì anh quá sai lầm
Bởi vì anh đã không yêu em
Gió ơi gió mang em về đây
Để anh ôm lấy em vào lòng
Anh sẽ không để mất em
Anh sẽ yêu thương em nhiều hơn
Gió ơi gió hãy ngừng bay
Để giữ lấy phút giây bên em
Ánh mặt trời sưởi ấm trong lòng em.