1. Cơn mưa hoang đường giật mình tỉnh giấc không em
Căn phòng trong lẻ loi một bóng hình
Em ra đi không một lời chia ly
Lời nguyện ước theo mây phiêu du về đâu?
Xa em muôn trùng, giọt lệ này đắng trên môi
Những hơi ấm bên gối chăn em nhớ người
Bao yêu thương bây giờ là tơ vương
Lòng đau xót tim anh nói không thành lời.
[ĐK:]
Người yêu hỡi có biết có nhớ
Ngày nào mình tay trong tay đắm say
Mà giờ đây chỉ thấy bên hiên mưa lạnh lùng thêm
Bởi ngọt ngào bên em, người vội lãng quên
Thời gian ơi về lại đây yêu thương thuở nao.
Từng đêm trắng nước mắt ước đẫm
Lệ nhoà nhẹ lăng trên khoé mi
Đừng rời xa anh khi đông kia quay về
Thật ngỡ ngàng, người đã ra đi xa tận cuối trời.
2. Yêu em thật nhiều và rồi nhận lấy bao nhiêu
Giá như ngày xưa chúng ta không gặp nhau
Bao yêu thương bây giờ là tơ vương
Lòng đau xót tim anh nói không thành lời.