Về quên em nhé anh, quê miền tây sông nước quanh mùa
Về quê em nước lên, anh và em hái bông điên điển
Về quê em thấy sao, cha mẹ em rất thương anh
Lòng anh vui biết bao, mong một ngày ta được thành đôi
Em thân phận nhà quê, đâu dám mơ trèo cao
Hai đứa em đang chờ lo, cha mẹ ngày đêm gian khó
Anh không màng gì đâu, mong mãi được bên em
Ta sẽ cùng bên nhau, dưới mái tranh nghèo
Rau muống luộc cà tươi cũng đủ vui rồi
Bình minh lên nhé anh, ta cùng nhau tưới đám dưa cà
Và tưới đám bắp thơm, mong ngày sau tốt tươi ngon trái
Nhìn anh sao thấy thương, cứ ở ngoài nắng chang chang
Mồ hôi anh ướt mem nhưng vui được khi cùng bên em.