Bước chân lặng thầm về
Trên con phố khuya vắng tanh
Tiếng yêu thương ngày nào
Còn vang mãi trong kí ức đau thương
Nhớ hôm nào mình cùng nhau chung bước đi
Để bây giờ một mình em lạc lối xưa
Vầng trăng khuyết đã mang theo bóng hình ai
Yêu một người dù lòng anh chẳng có anh
Yêu một người dù tình anh chỉ dối gian
Nhìn lá thu rơi biết anh đang dần xa.
Nhấp chén đắng ân tình này
Mà lòng người nào có hay?
Dẫu biết yêu đương là cuộc tình
Mình chẳng có ngày mai
Sóng cuốn trôi đi hoài
Lá khô rơi rụng đầy
Mà sao ta muốn lá đừng rơi
Chỉ mong tình yêu anh quên ngày tháng.
Nhấp chén đắng ân tình này
Mà lòng người nào có hay?
Dẫu biết yêu đương là trò đùa
Mà lòng mình vẫn mê say
Đã cố quên đi người
Ánh trăng khuya năm nào
Nhạt nhoà dần xa khuất màng sương
Tàn đêm còn hiu hắt men sầu.