Cuộc đời cho ta, bốn hướng nơi là nhà, rồi từng đêm qua, mới thấy người xa lạ.
Đời ta... đã khổ nhiều rồi.
Biết chán chê cuộc đời.
Đành ôm bao chấp nhận chua cay.
Người tình của ta đã phụ ta nhiều lần, đoạn đường đau thương đã khiến ta chán chường
Mà sao... ta mãi yêu người.
Để rồi hôm nay được gì.
Người yêu ta ngoảnh mặt ra đi.
Khi sinh ra, có ai xót thương mình.trong cuộc đời...
Đường tình ngắn nguỗi được bao, mà nay người đã phụ ta, bạn bè ôi sao lừa dối, chuyện đời bạc bẻo giang truân.
Từng đêm trôi qua, suy ngẫm cho thói đời .
Thuốc tàn rượu cay, đã làm bạn với ta,
Giờ đây..ta đã hiểu ra rồi.
Mới biết cho phận người, vì chữ tiền nhân thế đảo điên.