Nghe tiếng vọng từ xa Lương Sơn Bá nhớ Chúc Anh Đài
Mà nước mắt lăn dài như u hoài điệu buồn thiết tha
Câu vọng cổ ngân nga suốt một đời buông tằm vương tơ
Đêm khóc hòn vọng phu ơi thương quá biết bao nhiêu tình
Nặng trĩu nặng niềm đau duyên tình sâu
Người chưa gửi trao
Thương người bao xót xa cả một đời
Dâng trọn tình yêu cho cải lương
Thương cho duyên kiếp long đong
Thương cho cung oán cung sầu
Để bắt đôi nhịp cầu cho cung sầu hóa thành cung thương
Qua bao năm tháng phong sương
Đôi chân phiêu bước đêm trường
Người trở lại đời thường
Thôi hết rồi Phù Sai Quân VƯơng
Người đưa đò ơi
Nay người đã xa rồi
Chim kia mỏi cánh như dây đờn đứt lìa từ đây
Người thương tiếc ai
Người tiễn đưa người
người bỏ nụ cười
Vẫy chào khóc biệt ngàn thu