Ngày mình đi lòng tôi quặn thắt
Nhớ mình nhiều tím ruột bầm gan
Anh đâu có tội tình gì sao bây giờ em nỡ lìa xa
Anh có làm gì đâu em nỡ đành lên chốn thành đô
Nhà mình tuy là vách tranh
Nhưng tình thương chan chứa em ơi
Vì sao? Anh muốn tỏ
Em tỏ tường cho đặng lòng anh
Trời làm mưa, lúa xanh tiêu điều
Vợ chồng quê, chung tay vượt khó gian nan
Đời cần lao, khó nhọc em âu sầu
Rồi ngàn lời thương em gởi lại mình anh
Bạn tình ơi! Thấy trăng quên đèn
Vì người ta yêu em nhà phố thênh thang
Còn tình tôi gánh gạo đôi vai trần
Gian nan khó tỏ, em đã bỏ miền Tây
Trách ai đôi lời hết giận rồi thương
Nói sao cho vừa...tím ruột bầm gan
Biết đâu phương trời có còn tình anh
Ở nơi quê nhà...tím ruột bầm gan