Lời ngọt ngào nào giấu ánh mắt cho em sẽ quên kỷ niệm
Đợi chờ một người dẫu đã biết yêu thương hết rồi
Chỉ trách anh quá ngu ngơ đứng sau lưng một người
Anh nói sẽ quên, anh sẽ quên em nhanh thôi
Nhưng tại sao anh nào đâu có được lối thoát.
Từng ngày từng giờ vẫn cứ nhớ hay vẫn cứ buông câu hỏi
Tìm lại điều gì với những ước muốn hay bao đau thương
Không còn bên nhau bao yêu thương anh sống quá mơ mộng rồi
Và giờ bên em chắc sẽ có một hạnh phúc mới
Chắc sẽ quên anh thật rồi chắc sẽ mãi không quên được giây phút đầu.
[ĐK]
Anh sẽ quên đi tất cả dẫu nước mắt cứ mãi tuôn rơi
Khi mà niềm tin nơi anh có lúc vẹn nguyên
Nước mắt anh rơi lúc này nỗi đắng cay xuyên tận thấu trái tim anh
Để mình anh với nỗi đau này đi.
Có lẽ đau thương nơi anh là nụ cười ở nơi em
Anh biết sẽ chẳng níu kéo dẫu đã mãi mãi cách xa
Sống trong bao hy vọng sống trong bao đợi chờ để rồi phũ phàng.