Dép đứt quai thau nhôm mủ bể..
Ai không xài xin bán cho tôi
Tôi lang thang từ nơi hẻm sâu..
Cố rao hoài mà chẳng thấy ai
Chắc bây giờ người ta ngủ say...
Nắng chói chang Tôi mang quẳng gánh..
Cơn mưa rào nặng trĩu thân tôi
Bao năm qua rời xa cố hương..
Nén trong lòng những dòng lệ thương
Nhớ sao ngày với mẹ làm nương...
Từng đêm tôi cầu mong khấn vái ông trời..
Tôi mong sao mua bán có lời
Để mang tiền về lo mẹ giúp cha..
Nhưng mà sao..chiều nay cứ mưa hoài..
Mưa như thở than dài chắc ông trời thấu hiểu lòng tôi..
Mong ngày mai có ánh dương đời..
Mong tương lai mai mốt sáng ngời để mau được về thăm mẹ với cha..
Đau lòng quá..vì mơ ước xa xôi..
Đời tôi đã quen rồi cứ mơ hoài mỗi lần trời mưa...
Từ ngày mua bán ve chai..
Từ mười hai tuổi tôi đã quen rồi..
Ai cười ai nói mặc ai..
Ve chai tôi gánh..
Mang nặng tình thâm../_