Kể chuyện chúng mình như gió say trăng Như biển rộng sông dài
Em thì trang đài con nhà giàu sang làm sao anh dám mơ..
Nào ai đâu biết trước chữ ngờ của nợ duyên
Nào ai mà biết yêu nơi đâu để kiếm tìm
Giờ anh mới thấy trời cao đưa đẩy cho đôi ta được có nhau...
Nhớ lại lúc đầu anh cứ sang chơi hay nói chuyện mây trời
Anh vì e ngại thân mình mồng tơi lời yêu đâu dám khơi..
Rồi thu đông cứ đến mấy lần mới nhận ra Tình yêu của anh trao cho em là rất lạ
Lòng anh vui quá vì em nay đã mãi suốt đời là vợ anh...
Anh ơi!giờ đây ta đã thành đôi Từ nay hai đứa mà thôi Mãi không xa rời nhé!,,
Em ơi!tấm tình này chỉ em thôi Chẳng hề trót lưỡi đầu môi Bên nhau đến bạc đầu mái đầu..
Anh ơi!dù cho mây nước ngừng trôi Lòng em luôn cứ vậy thôi Mãi yêu anh trọn đời kiếp..
Em ơi!chớ đừng giận hờn vu vơ Hãy để tình đẹp như thơ Tụi mình cùng xây ước mơ...
Nhớ chuyện chúng mình em thấy rưng rưng tim cứ lại vui mừng..
Anh đây cũng vậy Nghe lòng lâng lâng Vì em luôn với anh..
Vầng trăng nay sáng quá chắc vì chuyện tình ta Cùng đêm thâu thức trắng nhắc lại chuyện ngày xưa
Chúng ta hai người Có nhau trong đời Buồn vui chia sớt Mãi không phải nhạt nhòa.../_