Em có về qua bến Ngự, gặp người yêu trăng thề
Đò ai còn xuôi mái, hay vui miền sơn khê
Ta từ dạo thương quá, mái tóc ai buông lơi
Bao đêm dài thao thức, sầu dâng lên chơi với.
Em từ miền cổ tích, hay cung nữ cao sang
Em về qua bến Đợi, ta tình cờ quen nàng
Ta là người lữ khách, nợ bước chân giang hồ
Chiều nay có người nhung nhớ, em ơi về nơi mô.
Đò xuôi qua Đập Đá, hay về thôn Vĩ Dạ
Dáng ai bên hiên trúc, trăng mơ về kịp không
Sao ta còn mãi đợi, bóng ai trong u hoài
Huế ơi sầu muôn thuở, biết bao giờ nguôi ngoai.