Hò ơi! Ngựa ô ai khớp kiệu vàng
Ai tra lục lạc đưa nàng về dinh
Đau lòng anh lắm nàng ơi, ngựa ô tung gió ơ ờ
Ngựa ô tung gió bụi mờ phương xa.
Ai ca lý ngựa ô cho đêm về nghe bao vương vấn
Xưa trên bến sông này tôi đã từng nghe khúc dân ca
Em cô gái miền Tây trao chiếc khăn hứa câu hẹn hò
Mơ khúc ca ân tình anh hứa đón nàng về dinh.
Câu ca lý ngựa ô nay xa rồi đêm trăng thanh vắng
Ơi cô gái năm nào em có còn nhớ chiếc khăn xanh
Xa xa vẫn còn đây cô gái quê nét Xuân dịu dàng
Trên bến sông hôm nào anh mãi đứng chờ đợi em.
Hò ơi ơi lý ngựa ô! Nhớ thương nhớ thương em hoài
Câu ân tình anh về anh mơ
Chiều chiều anh về qua đây
Anh nhớ em lắng nghe câu hò
Ngày nào ta còn bên nhau
Nghe câu hò sao lòng anh thương.
Giờ đây, ngựa ô ai thắng cái kiệu vàng
Quên rồi câu hò ngày xưa
Tình chàng đưa nàng về dinh
Phương xa em đâu biết
Anh về một đời quạnh hiu.
Chiều chiều âm thầm bên sông anh nhớ em hát câu ca buồn
Vó câu rước em đi rồi ai đưa nàng đưa nàng về dinh.