Đẹp tựa ngàn cân
Xưa nay ai sánh bằng
Lấp lánh xiêm y bao người say đắm
Mà không may trao cả hết cuộc đời
Cho phàm phu
Cuộc đời em trao quá đổi chân thành
Ai nỡ đem đi đổi lấy dối gian
Chuyện tình tan thương
Em chẳng thể bước tiếp
Ai nỡ qua cầu rút ván
Xuân xanh được mấy chút thương ơi
Thương phận gái mới đôi mươi
Còn đâu một thời son phấn
Thương vì người lỡ môi hôn xưa
Ai qua cầu rồi rút ván
Để em lại bơ vơ mình em
Lặng thầm ngồi nghĩ đến tương lai
Em sợ nói tiếng yêu ai
Sợ thêm một lần dang dở
Thôi thì độc bước đến mai sau
Ai qua cầu rồi rút ván
Em ngã rồi ai dìu em đây
Cuộc đời em trao quá đổi chân thành
Ai nỡ đem đi đổi lấy dối gian
Chuyện tình tan thương
Em chẳng thể bước tiếp
Ai nỡ qua cầu rút ván
Xuân xanh được mấy chút thương ơi
Thương phận gái mới đôi mươi
Còn đâu một thời son phấn
Thương vì người lỡ môi hôn xưa
Ai qua cầu rồi rút ván
Để em lại bơ vơ mình em
Lặng thầm ngồi nghĩ đến tương lai
Em sợ nói tiếng yêu ai
Sợ thêm một lần dang dở
Thôi thì độc bước đến mai sau
Ai qua cầu rồi rút ván
Em ngã rồi ai dìu em đây
Xuân xanh được mấy chút thương ơi
Thương phận gái mới đôi mươi
Còn đâu một thời son phấn
Thương vì người lỡ môi hôn xưa
Ai qua cầu rồi rút ván
Để em lai bơ vơ mình em
Lặng thầm ngồi nghĩ đến tương lai
Em sợ nói tiếng yêu ai
Sợ thêm một lần dang dở
Thôi thì độc bước đến mai sau
Ai qua cầu rồi rút ván
Em ngã rồi ai dìu em đây
Em ngã rồi ai dìu em đây