Thời gian trôi qua, trong kiếp sống thiêu thân
Tôi lao vào trò chơi thế gian
Ngày mai ra sao, không nghĩ đến tương lai
Tôi đắm chìm vào đời đen tối.
Canh bạc đời bao dối gian lọc lừa
Mà tôi nào đâu có ngờ
Quên mẹ hiền bao nắng mưa dãi dầu
Thầm mong muốn con nên người.
Mẹ tôi bôn ba, đôi gánh trĩu trên lưng
Gánh cuộc đời để tôi sướng vui
Mẹ tôi mong manh trong nắng gió phong sương
Gót chân trần trải dài năm tháng.
Bao nhọc nhằn bao khổ đau ngậm ngùi
Mẹ không lên tiếng than
Mong một ngày con hiểu ra đường về
Niềm vui xoá tan muộn phiền.
[ĐK:]
Bao năm qua mẹ đã sống đơn côi
Mắt lệ nhạt nhoà vì con
Trong đêm đen con vẫn mãi trôi lăn lạc lối
Khi nhận ra tình thương ấy bao la thì mẹ giờ đã rời xa
Nay còn đâu trong vòng tay ấm áp yêu thương bên mẹ yêu.