Ngày qua anh một mình lạc giữa những ân tình
Biết làm sao khi bên em, anh như người vô hình
Chạy theo áng mây trời, tìm em giữa cuộc đời
Em ở đâu có hay anh nhớ em người ơi.
Phải chăng anh đã sai vì anh quá yêu
Nghĩ em mãi là của anh, là của riêng anh thế thôi
Để rồi anh xót xa nhận ra dấu yêu hôm nào
Không trọn vẹn như anh đã bấy lâu ước mong.
[ĐK:]
Ngày qua khi nắng nhạt màu có anh một mình tìm lại chút dư âm cũ
Dường như con phố ngày nào ta thấy nhau cũng thành dĩ vãng
Anh đã nhớ em rất nhớ em, anh đã cố ghì chặt trái tim
Để giữ lấy không cho mưa thấm ướt bờ mi.
Phải chăng giây phút ngọt ngào với em bấy lâu chỉ là chút nhẹ lòng thôi
Giờ xa nhau mãi thật rồi em thấy em có buồn không em
Nếu những yêu thương ngày ta có nhau vẫn muốn bay về một nơi rất xa
Thì dẫu có yêu nhau bên nhau cũng chẳng lâu dài.