Nhìn bậu buồn tim lòng héo hon.
Bậu buồn ai mà sao khóc thương một mình
Bậu buồn ai tình duyên gãy gánh sang ngang
Bậu buồn ai, mà sao nức nở nghẹn ngào
Mà sao nước mắt tuôn trào
Nhìn bậu buồn mà lòng xanh xao
Bạc tình, bạc tình sao nỡ người ơi?
Người mang dang dở
Em theo chồng có đành lòng không?
Thương cho ai, trót mang câu thề!
Thương cho ai, nức nở đêm về!
Mong ước trong đời, tình luôn ghi khắc tên nhau
Thề xưa chung bóng, sao ai đành, ai đành bội vong.
Thương cho ai, dở dang câu hò!
Thương cho ai, lẻ loi con đò!
Nước trôi xuôi dòng, đò nghe đau xót trong tim.
Tình nay đơn bóng, ôm nỗi buồn, nỗi buồn chờ mong.
[Nói:]
Chữ giàu đổi lấy tình duyên
Chữ nghèo mang nặng, nỗi sầu cùng ai.
Chữ tình sao nỡ đổi thay
Chữ đâu đeo mãi, con đò tương tư.