Ngồi nhìn mình trong gương
Mỉm cười cùng với chính mình
Nay ta thành người lớn thật rồi
Nhưng sao không một tình yêu
Nhưng sao chưa từng mộng mơ
Con tim sao thật ngây ngô.
Rồi tình cờ em đến
Trái tim ngây ngất men tình
Con tim non đã biết vui buồn
Nhưng sao ân tình vừa đến
Tan nhanh như giọt sương sớm
Con tim hoá thành ngu ngơ.
[ĐK:]
Em ơi tình là chi đến nhanh có được gì
Đến khi vừa tỉnh giấc tình yêu vội tan mất
Yêu nhau rồi lại xa, trái tim có lỗi gì
Sao nỡ để tim khóc từng đêm.
Khi xưa thật ngây ngô để nay phải u sầu
Biết khi nào quên đi tình yêu còn dang dở
Em đi về nơi xa, chúc em sống yên bình
Anh quay về ngày tháng ngây ngô.