Mải lo toan mưu sinh cuộc sống
Đôi lần con đã quên
Có những người ngày đêm ngóng trông đợi chờ
Từng bước dõi theo con đường con.
Bao vệt nhăn trên trán
Bóng hình cha khác xưa đi nhiều
Mái tóc buồn giờ đây đã phai mất rồi
Mẹ lo lắng cho con phải không.
Chơi vơi giữa bão tố bon chen vòng xoay xứ người
Hãy cho tôi được nghỉ chân để quay nhìn lại
Thời gian chẳng đợi ai chờ ai và chẳng có phép màu
Giờ chỉ muốn về nơi thấy cha và mẹ
Về với hai tiếng gia đình
Muốn quay về nhà muốn được gọi ba
Đứa con ngày nào giờ đây đã lớn cha à
Và cùng ngồi lại ăn bữa cơm gia đình
Cười giòn tan như lúc bé thơ
Muốn quay về nhà muốn được gọi má
Má đang làm gì, có được khỏe không?
Lại thèm ăn món ăn ngày bé mẹ thường mua cho.