Bàn tay Cha nhẹ nhàng cầm lấy tay con
Từ ngày chào đời cho đến lúc lớn khôn
Đôi bàn tay ấm áp đã in sâu vào trí nhớ
Trong những ký niệm của ngày thơ ấu
Cầm tay Cha bỗng nhiên nước mắt tuôn rơi
Vì con thấy hạnh phúc và thấy xót xa
Đôi bàn tay vất vã đã chai sần và thô ráp
Như một cánh đồng sau lúc trỗ bông
Con biết Cha dành cho con tất cả những gì quý giá
Những gì Cha nghĩ tốt cho con đoạn đường mai sau
Những vết chai sần có lẽ là những nhọc nhằn Cha mang
Nặng nề trên lưng và cả đôi vai của Cha
Con ước mình được giữ mãi những phút yên bình bên Cha
Chỉ cần bên Cha con sẽ chẳng sợ gì phía trước
Con ước mình được ôm Cha như khi thơ bé xưa kia
Nụ cười giòn tan cả buổi chiều vàng nắng tươi.