Nhìn qua khung cửa sổ anh thấy cô đơn lại về
Nhìn qua ngang con phố bỗng nhớ dáng em ngày xưa
Nhìn hàng cây gió đưa bước chân ai như đang vọng về
Thì ra không phải em, chỉ là anh ảo mộng trong mơ thôi.
Mùa đông nay đang đến hơi ấm thuở xưa đâu rồi
Lời yêu thương xưa đó có phải chính em vùi chôn
Bàn tay anh cố ôm bao giấc mơ để người ở lại
Mà dường như trái tim em đổi thay quên tình nghĩa xưa.
[ĐK:]
Sao em đành tâm quên đi bao nhiêu câu ước thề
Sao em đành tâm quên anh chỉ vì một người khác
Chẳng lẽ anh không mang cho em được nhiều hạnh phúc
Giống như ai đó đã làm cho em.
Anh không buồn đau khi em trao yêu thương đến người
Anh không buồn đau khi em đã phụ cuộc tình anh
Chỉ sợ em lầm yêu không phải như người em ước
Rồi nước mắt em lặng lẽ rơi giống như anh.