Ai ăn bánh
Lài, Lài, Lài
Anh Vũ, hôm nay anh ăn bánh gì dạ
Lấy anh bánh còng, ích, tiêu đi
Cái anh này, bánh còng có mè
Làm gì có tiêu mà ít
Ý anh nói á
Là bánh còng nè
Bánh ích với bánh tiêu á
À, sao hôm nay anh ăn nhiều dạ
Thường khi
Anh ăn có một cái bánh ích à
Ăn ít để dành tiền cưới vợ
À mà có ai chịu mình đâu mà để
Vậy cái anh định ăn hết luôn à
Ăn hết luôn cho rồi
Em bán hàng rong chợ trong chợ ngoài
Anh đây cũng cày ruộng dưới lên ruộng trên
Nghe em rao bánh dừa, bánh tét
Bánh ích, bánh còng, bánh bò, bánh tiêu
Mà anh yêu giọng em thanh thoát
Gót nhỏ chân mềm
Em qua chiếc cầu cây
Còn anh đây
Cũng siêng năng giỏi giắn
Mưa nắng dãi dầu ruộng cạn đồng sâu
Vì đâu mà em từ chối
Mai mối cau trầu
Anh cậy người bước qua
Hay là em có anh nào để ý
Ăn nói ngọt ngào quần áo bảnh bao
Nên em trao họ mối duyên đầu
Để dạ anh sầu, chờ đợi bấy lâu
Em bán hàng rong chợ trong chợ ngoài
Ai ăn ghé lại mua giùm em cám ơn
Còn tình duyên em chưa nghĩ đến
Xin anh đừng buồn đừng giận em nghen
Có lẽ tại anh quê mùa xấu xí
Ăn nói vụng về
Nên em chẳng chịu ưng
Dù năm năm hay là năm năm nữa
Anh vẫn đợi chờ
Và thương mãi em thôi
Không phải em chê anh xấu, anh nghèo
Em cũng có đẹp, có giàu gì đâu
Tại nhà em khó khăn
Mấy đứa em còn nhỏ dại
Em đi lấy chồng
Rồi ai phụ cha mẹ
Mà lo cho tụi nó
Vậy em đồng ý
Cho anh bỏ hàng rào thưa
Để phụ với em một tay
Khi nào ổn định
Mình cưới có được không em
Em bán hàng rong chợ trong chợ ngoài
Anh đây cũng cày ruộng dưới lên ruộng trên
Nghe em rao bánh dừa, bánh tét
Bánh ích, bánh còng, bánh bò, bánh tiêu
Mà anh yêu giọng em thanh thoát
Gót nhỏ chân mềm
Em qua chiếc cầu cây
Còn anh đây
Cũng siêng năng giỏi giắn
Mưa nắng dãi dầu ruộng cạn đồng sâu
Vì đâu mà em từ chối
Mai mối cau trầu
Anh cậy người bước qua
Hay là em có anh nào để ý
Ăn nói ngọt ngào quần áo bảnh bao
Nên em trao họ mối duyên đầu
Để dạ anh sầu, chờ đợi bấy lâu
Em bán hàng rong chợ trong chợ ngoài
Ai ăn ghé lại mua giùm em cám ơn
Còn tình duyên em chưa nghĩ đến
Xin anh đừng buồn đừng giận em nghen
Có lẽ tại anh quê mùa xấu xí
Ăn nói vụng về
Nên em chẳng chịu ưng
Dù năm năm hay là năm năm nữa
Anh vẫn đợi chờ
Và thương mãi em thôi
Dù năm năm hay là năm năm nữa
Anh vẫn đợi chờ
Và thương mãi em thôi
Ý chết, để em còn đi bán
Kẻo trưa rồi
Thôi
Hôm nay em không cần đi bán nữa
Anh sẽ mua hết cho
Thật không đó
Anh có bao giờ nói dóc em đâu
Bộ định ăn bánh trừ cơm à
Hôm nay anh vui
Anh sẽ ăn hết cái gánh bánh
Cho em coi
Được không đó
Chuyện nhỏ