Ngỡ như không là thật đâu khi lời anh nói câu tình duyên lỡ làng
Trong đêm tàn bao u sầu nặng mang
Nhớ thương ai mà nào người có hay
Trong cơn mơ em đợi chờ.
Em thương người tình mơ mà sao trong mơ anh vẫn không là của em.
Môi em hồng giờ lợt phai theo gió trăng
Vì nhớ anh mắt em u buồn thêm
Ngôi sao trên trời lặng thinh nghe em ước mơ
Lời ước xưa gió đưa về nơi cuối trời
Mong manh lời ước tình đầu tiên cho em được đến với người mình thương.
Nhớ tiếng ai êm đềm trao lời ru êm đêm trăng mộng mơ
Quên đi ân tình xưa còn đâu ai đón đưa khi bên trời tuôn cơn mưa
Sẽ không bao giờ sẽ không bao giờ em quên được tình anh
Nhớ mối duyên đã không thành thôi đành từ đây cách chia đôi đường mà sao lòng còn thương
Biết anh giờ đây đã là của người ta em về nghe xót xa
Cho tình đôi ta muôn đời luôn cách xa.