Xa cách nhiều năm nay về thăm trường xưa
Kia là con đường, hàng me nghiêng, phượng rơi xác xơ
Mùi vẫn thân quen xa xa vang tiếng ve sầu
Biết bao kỉ niệm tràn về đẹp như giấc mơ.
Ngày đó còn nhau anh và em chung một lối về
Tóc xõa vai kề một chiều mưa một bờ môi buốt tê
Ngày tháng ngu ngơ ngây thơ đâu có ai ngờ
Phút giây hững hờ đời trôi yêu dấu phai mờ.
Nhớ.... Nhớ sao ôi nhớ nơi hiên vắng
Anh đứng đợi chờ nơi hẹn xưa cùng em trú mưa
Mưa... Tiếng mưa êm đềm hắt hiu bên thềm
Gợi trong ta một nỗi u hoài.
Trường cũ còn đây nhưng người xưa giờ đâu phượng hồng
Em đã theo chồng hàng me ngả nghiêng như ngóng trông
Tình đã sang sông vấn vương chi đau xót cõi lòng
Đã không chung mộng, thầm mong em yên ấm bên chồng.