Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,từ thơ ấu cho đến khi tóc xanh ngời,đã trải qua bao buồn vui hẹn mai nên nghĩa vợ chồng dù cuộc sống còn có nhiều khó khăn.!
Chợt một ngày bên nhà em,ngựa xe đến nơi đón em rất tưng bừng.Thấy áo hoa em cũng ai mà tim anh đau thắt lại bàng hoàng anh mới biết em đổi thay.
Nói đi em sao em không còn yêu anh ,có phải anh đang tay trằng cơ hàn.!Thế nên bao nhiêu buồn vui em chẳng nhớ.Khi vui cùng cười khi buồn cùng nước mắt rơi
Ngỡ trăm năm nhưng hai ta giờ xa xăm,vết thương kia anh mang theo sẽ không lành,áo hoa em vui còn anh dường như đã chết,tình ta chấm hết anh đau đớn đến tột cùng.!