"Ai về miền quê mà nghe tiếng ca não lòng giữa đêm khuya, mẹ mong nhớ con, đứa con xa rời quê đã lâu
Từng lời nỉ non...xót xa đêm sầu thằng Hai con Bốn đã lâu không về để hoài mong
Tháng ngày quạnh hiu một thân lẻ loi nơi quê nhà những đêm mưa trời đỗ bão giông mái tranh xiêu dột rơi tã tơi
Mẹ ngồi co ro...mắt trông xa mờ thương con xa xứ không biết bây giờ phiêu bạt về đâu
Về đi...con Bốn thằng Hai, về lo than thuốc mẹ sốt ho nhiều đã mấy tuần trăng
Về đi...mẹ nay đã già, bước đi cao thấp không biết lúc nào gió thổi về xa
Dẫu nghèo mà vui được hôm sớm bên mẹ hiền, hỡi ai ơi mẹ đang nhớ mong
Mắt tuôn rơi từng đêm ngóng trông
Đời mẹ gian nan... gió sương phủ phàng, héo hon thân xác trong cảnh nghèo xin hãy về đi"