Em nhớ anh thật sự là rất nhớ anh
Nhưng nói không nên lời
Mang trái tim vẹn nguyên dành cho anh hết
Đến sau cùng nỗi đau tồn tại nơi em.
Thôi hết rồi tình ta giờ tan vỡ rồi
Không thể nào quay lại
Anh nói đi vì ai mà ta như thế
Nói đi anh dẫu cho là lời đắng cay.
[ĐK:]
Em đã từng nghĩ mình như mây và gió trời
Sẽ mãi chẳng cách xa rời nhau
Nhưng nay vụn vỡ rồi
Đôi tay dần buông lơi
Kỷ niệm nay giết tim em người ơi.
Bao nhiêu lần dối lòng
Đau thương mà vẫn cười
Vì chẳng muốn mất anh xa rời anh
Nhưng sao sự mỏi mệt
Em không thể buông xuôi
Từng đậm sâu mấy ai quên được mau.