Biết làm sao khi, con đi làm dâu xa nhà
Xứ người quê xa, làm sao báo hiếu mẹ cha?
Có mấy ai đâu, làm dâu sung sướng bao giờ?
Một mình bơ vơ, tủi thân con nhớ mẹ cha.
Từ ngày làm dâu, đâu dám trách than điều gì
Mẹ chồng không thương, buông lời cay đắng làm sao
Nước mắt chan cơm, ngậm cay nuốt đắng nghẹn ngào
Cũng là phận con, mà sao khác máu tanh lòng.
Từng ngày mẹ cha, ngóng trông con về
Khổ đau trăm bề, con cam chịu nói được cùng ai?
Miệng đời như dao, biết sao cho vừa?
Nỡ sao đành lòng, con dâu mẹ chồng, sao hoài chẳng thương?