Quê em hai mùa mưa nắng
Hai thôn nghèo nối liền bờ đê
Từng lũy tre xanh nghiêng nghiêng chiều hè
Như bức tranh gợi tình quê đậm đà
Lời ru con tiếng võng đong đưa
Ai chờ ai thương dòng nước u buồn.
Trăm năm nuôi tình khôn lớn
Quê hương là sữa mẹ đời con
Ruộng lúa nương dâu chân quen đường mòn
Ôi khói lam chiều tình quê dạt dào
À à ơi câu hò ca dao
Như lời mẹ ru từ lúc ban đầu.
[ĐK:]
Ơi ầu ơ ví dầu thương những con đò bên hàng dừa xanh
Thương nhiều chiếc áo bà ba kẻo kẹt gánh lúa lúc tan chợ chiều
Bên mái tranh nghèo nghe bìm bịp kêu nước lớn nước ròng.
Thương đêm trăng rằm soi lối
Âm thanh dầm giã gạo chày đôi
Đẹp lắm quê hương thôn trăng tuyệt vời
Câu hát thay lời tình quê ngọt bùi
Dù xa xôi nhớ ngày trong nôi
Nghe tình quê hương gọi mãi trong đời.