Khi đã yêu lòng không mơ ước nhiều
Được cùng nhau vui bến bờ tình yêu
Có ngờ đâu hạnh phúc gió trăm chiều
Hy vọng nhiều chỉ thất vọng mà thôi
Mơ mộng nhiều lệ thêm đắng trên môi.
Yêu vì yêu lòng đâu suy nghĩ nhiều
Người ta yêu hoài vương vấn điều chi
Nghĩ thiệt hơn hạnh phúc có lâu bền
Đến bằng gì ra đi bằng điều ấy
Đến bằng gì hết rồi trong phai phôi.
[ĐK]:
Tình yêu ơi tôi sợ tình yêu
Tôi sợ yêu quá nhiều mà ai nào đâu hiểu
Sợ yêu ngày tình hai ngã đường
Mỗi đứa lẻ một phương vương tình sầu thê lương.
Tình yêu tôi lỡ một lần yêu
Nên đắng cay dại khờ vật vờ buồn muôn thuở
Tình yêu hai từ đơn giản mà
Lỡ chân vượt qua sa vào không lối ra.
Không tình yêu đời không vui lẻ thường
Đã lỡ yêu là chuốc khổ vào tim
Biết làm sao đành phó thác duyên trời
Ôi cuộc đời may rủi như vậy sao?
Ôi tình đời thoáng tựa giấc chiêm bao...