Phật ơi Lan niệm tên chàng trong kinh
Giữa nơi thiền môn đêm vắng lặng thinh
Lan vừa thốt đôi lời ra
Lan gọi khẽ tên người ta
Vội khép trang kinh lệ nhòa.
Tay lần chuỗi hạt môi thì nam mô
Mà thân trần con tim đã héo khô
Chân từng bước qua nhiều nơi
Nhưng mà vẫn có một nơi
Sông tình lưu luyến không rời.
Ai đã vào yêu mà không ước mơ thật nhiều
Mà không muốn một điều
Xây mộng đời cùng người thương yêu
Nhưng chúng ta là mang tên bướm và hoa
Cũng như tình ta sớm nở để đến tối tàn.
Phật ơi Lan nguyện chôn vùi tâm tư
Khói sương mà sao Lan giữ khư khư
Nếu phải sống xa lìa nhau
Nếu phải có một người đau
Lan nguyện gánh lấy u sầu.
Nếu phải khóc, cho Điệp vui
Nếu phải nhớ, cho Điệp quên
Lan nguyện, gánh hết ưu phiền…