1. Con đường xưa lá bay hàng cây xanh còn đấy
Ghế đá vẫn còn đây người xưa nơi chốn nào
Người xưa đã xa rồi cho một người bơ vơ
Quên cuộc tình ngu ngơ
2. Con đường xưa bước qua buồn rêu phong sỏi đá
Nét chữ khắc lên cây phượng rơi tuổi học trò
Tình thơ ngỡ êm đềm phương trời mình lạc nhau
Ngỡ ngàng thời gian mau.
ĐK:
Ôi nhớ hoài tuổi mộng mơ áo trắng
Con đường xưa tan trường đón nhau về
Chợt thẹn thùng nhìn nhau cười bẽn lẽn
Lưu bút buồn ngày chia tay mái trường
Rồi bước đường mỗi người một ngã rẽ
Ta lạc nhau một đời mãi đi tìm
Ngày trở về đường xưa riêng ta bước
Trông ngóng hoài hình bóng xưa chốn nào.
3. Con đường xưa lá bay bàn chân ai lạc bước
Tuổi xanh thoáng mây trôi người xa khuất thật rồi
Phượng rơi thắm sân trường xa vùng trời yêu thương
Cho một người tơ vương.