Anh hiểu em mà, đâu nào tham sang phụ nghĩa
Bởi đạo làm con, Mẹ Cha em phải vuông tròn
Nhà nghèo em đành, làm dâu đất khách trời xa
Quên đi một người, quê nghèo luôn dõi nhìn theo
Anh hiểu em mà, lệ buồn em khóc từng đêm
Nhớ về Mẹ Cha, làng quê giếng nước con đò
Em nơi xứ người, làm dâu nặng gánh bờ vai
Tiếc thương duyên mình, lỡ làng như cánh hoa tàn
Đất khách quê người, cuộc đời em biết về đâu
Ngày dài tháng trôi, vùi em trong nỗi u sầu
Bởi mình có duyên, không nợ chẳng thể cùng nhau
Nên nghĩa cau trầu, thôi đành hẹn lại ngày sau
Ở nơi quê nghèo, có người bên mái nhà tranh.
Tháng ngày vẫn luôn nhìn theo phía xa chân trời
Mong chờ một mai, có người sẽ trở về đây
Nghĩa tình sắt son, sao dễ một ngày mà quên...