Ai lỡ trót yêu ai
thoáng buồn vương mắt sầu nhìn mưa không tê tái
Tôi trót yêu người ta
Thuở tình xuân nắng hạ giờ như hai kẻ lạ
Hỏi người người buồn không
Yêu ai yêu hết lòng nhận ra tình hoài công
Hỏi người người có vui
Con tim trao người hết người đành tâm dối lừa
Bao ôm ấp trong mơ
Tình về nơi bến bờ hợp tan vương tiếc nhớ
Đời chẳng như là mơ
Ngày xuân biết có chờ nào ai học chữ ngờ
Dấu buồn hằn bờ mi
khi yêu đâu nghĩ gì mất chi và được chi
Ngày anh bước ra đi
Tim non bao thẩn thờ mộng mơ đã chết rồi
Hạt mưa buồn rơi đẫm mi cay
Tình xưa mãi xa khuất tầm tay
Ngỡ như dĩ vãng xưa còn đây
Chờ ai song thưa tình đã khép
Bờ môi nụ vui đã phai phôi
Đời tôi lẻ loi giữa dòng trôi
Trời xa ai vui bước bên ai
Chốn nay mình tôi với nỗi sầu.