Gọi đò ơi! Ai giúp đưa tôi kịp sang đò.
Bên kia sông buồn, người ta đang tưng bừng đón dâu.
Gọi đò ơi! Cớ sao không có ai đưa đò,
Để con đò buồn hiu quạnh bến quê,
Chẳng còn ai nhớ mong mình về.
Ngày đi, em đưa tôi qua đò chiều,
Em hứa bao điều mãi đợi chờ nhau.
Nhưng mà sao em lại quên.
Em quên câu yêu thương,
Bao năm xa quê hương nay lại về
Sắc son câu thề, mà người xưa bỏ bến theo chồng.
Đò ơi! Ai đưa tôi qua đò chiều
Cho nhắn đôi điều đến người mình yêu.
Tiếng hò ai nghe quạnh hiu.
Mai đi xa quê hương, mang trong tim yêu thương
Duyên tình đầu thiết tha hôm nào
Mà giờ đây như nước qua cầu
Gọi đò ơi! Ai giúp đưa tôi kịp sang đò.
Bên kia sông buồn, người ta đang tưng bừng đón dâu.
Gọi đò ơi! Cớ sao không có ai đưa đò,
Để con đò buồn hiu quạnh bến quê,
Chẳng còn ai nhớ mong mình về.
Ngày đi, em đưa tôi qua đò chiều,
Em hứa bao điều mãi đợi chờ nhau.
Nhưng mà sao em lại quên.
Em quên câu yêu thương,
Bao năm xa quê hương nay lại về
Sắc son câu thề, mà người xưa bỏ bến theo chồng.
Đò ơi! Ai đưa tôi qua đò chiều
Cho nhắn đôi điều đến người mình yêu.
Tiếng hò ai nghe quạnh hiu.
Mai đi xa quê hương, mang trong tim yêu thương
Duyên tình đầu thiết tha hôm nào
Mà giờ đây như nước qua cầu.