1. Ở một nơi, nơi mà mình sẽ mất nhau
Anh chắc cũng chẳng còn cảm giác như ban đầu
Mọi thứ bây giờ đây, chỉ cần một giây
Nhắm mắt thả vào mây, tất cả đắp say.
Em từng muốn trao tặng anh cả trái tim
Tưởng chừng ngày tháng êm đềm là những thứ anh tìm
Mà có đâu nào hay, khóe mi lệ cay
Chẳng muốn nhưng giờ đây, em phải buông tay.
[ĐK1:]
Bỏ mặc lại quá khứ khi xưa, anh chưa từng
Nói yêu em, anh chưa từng
Cớ sao trái tim em phải điêu đứng.
Từ khi anh tới cứ buông xuôi chẳng nên lời
Chẳng nở nổi một nụ cười
Trách anh trách sao duyên phận
Đem anh đến bên tôi từ xa xôi.
[Vương Anh Tú:]
Tự nhìn lại
Một chuyện tình lại quá dài
Ai cũng thấy quá mệt nhoài
Chẳng biết giờ anh đang ở bên ai.
Nụ cười với ánh mắt đôi môi
Anh chỉ yêu mỗi em thôi
Mà giờ đây, ta đã xa xôi.
2. Một khi nhìn lại, anh chẳng còn thấy nữa em
Hằng ngày trông ngóng, chờ đợi hình bóng anh quay về
Là lúc bao lời hứa chỉ là lời hứa
Nhắm mắt tan vào mưa, em đã dư thừa.
[ĐK2:]
Rồi một ngày thấy thiếu em như anh chưa từng
Nhớ em như anh chưa từng
Biết sao chúng ta chỉ là ký ức.
Thì thôi anh cứ bước đi cho nên như vậy
Cứ yêu thêm ai sau này
Hãy chọn những ai cần anh, ai muốn yêu anh
Đừng như em!
* Lau khô, giọt lệ trên đôi mi
Và hãy nhớ nếu ta còn duyên
Thì trên con đường dài hơn
Ta sẽ gặp lại nhau
Và sẽ vẫn chọn nhau.
[ĐK3:]
Đừng đổ tại số kiếp cho ta duyên không phận
Ở hai nơi ôm ân hận
Chỉ do lúc ta còn nhau lại chẳng quý.
Thì thôi anh nếu thấy quá khứ anh sai lầm
Hãy yêu thương ai thật lòng
Cố gắng đổi thay vì nhau
Cho giống chúng ta, từng yêu nhau.
Thấy thiếu em như anh chưa từng
Như anh chưa từng
Chỉ là ký ức.