Có những nỗi buồn không biết tỏ cùng ai
Ngậm đắng nuốt cay nhìn người yêu đi lấy chồng
Lòng vẫn còn da diết thương người ta
Dù đã trôi qua cũng mấy năm trời
Nhưng vẫn không rời nỗi nhớ trong tim.
Thao thức bao đêm ngồi ghi trang nhật ký
Gói ghém ân tình vào giấy trắng mỏng manh
Dòng mực xanh đã in sâu thương nhớ
Em ở nơi nào có biết hay chăng?
Nửa vầng trăng soi lẻ bóng bên thềm
Nửa đi tìm lại kỷ niệm xưa
Kỷ niệm xưa hai đứa mình chung lớp
Chung lối đi về sớm nắng chiều mưa.
Thời gian tôi đưa đã mấy mùa thân ái
Nay phải chia lìa nhớ lắm người thương ơi
Người thương ơi sao em đành quên hết
Câu biển hẹn non thề của mối tình quê
Để lại đây một người thơ thẩn
Thẩn thơ trong chiều thương nhớ người mình yêu.