Đất vắng cây đất ngừng ngừng hơi thở, cây thiếu đất cây sống sống với ai.
Chuyện trăm năm ân tình cây và đất, cây bám rể sâu, đất ôm chặt tận đáy lòng.
Những con đường trải dài bóng mát, những mảnh vườn trái ngọt cây xanh
Ôi đẹp làm sao tình cây và đất, đem đếm môi sinh mạch sống cho đời.
Trời se duyên nên khiến anh gặp em, cho lứa đôi kết thành mộng ước của ngày xanh
Rồi mai đây anh là đất em là cây, vinh phúc cho ai biết rằng từ đó mùa xuân vĩnh hằng.