Em là thế mãi vô tâm quay lưng hững hờ.
Em là thế không bao giờ yên vui phút giây có nhau.
Em không yêu anh nữa rồi, ngất ngây chìm đắm yêu thương kia với người.
Để anh nơi đây lặng nhìn yêu thương thoáng qua.
Và rồi hình dáng em cũng vội vàng ra đi, để lại nơi đây biết bao chua cay đắng môi.
Nhạt nhòa hình bóng hôm nao mình còn chung tay, hẹn thề bên nhau mãi không chia đôi cách xa.
Mà giờ chỉ có mỗi riêng anh với anh, nhặt lại từng tiếng yêu khi xưa mà em đã trao.
Mình anh bước về thắm sầu trên khóe mi buồn.!