Em bỏ con đò, bỏ dòng sông quê
Quên mái tranh xưa, bụi chuối sau hè
Quên luỹ tre xanh, quên mảnh trăng thề
Dòng hò bên đê, điệu lý phu thê.
Em bỏ miệt vườn lời dặn mẹ cha
Câu rách cho thơm gia giáo ông bà
Ham sống xa hoa nhung gấm lụa là
Mà nhiều bôn ba sầu héo thân ngà.
[ĐK:]
Ôi... em đã đi xa, xa quá ơi xa
Một mai cha yếu mẹ già
Chén cơm đôi đũa, tách trà ai dâng
Em bỏ miệt vườn thành đời phong sương
Mang kiếp tha hương, thân gái dặm trường
Chân ngả chân nghiêng qua những nẻo đường
Ngõ hồn đau thương, bày tỏ ai tường.