Đường trần về xuyên trong cõi thiêng ta đi có đâu nào xa.
Mơ giấc mơ bao năm này biết bao lần trong đời Mờ bụi đường nhân gian thế mà, ngày tháng có theo ý ta. Cây nở hoa soi nghiêng người, đợi mộng về cõi thiên thai. Lòng trần nào nghiêng trong chốn thiêng liêng nơi chư thiên hằng sa. Nhưng giấc mơ con tim màng lưu luyến lưu lại ta bà. Còn rộng đường thênh thang những ai giữ lấy thân ý ta. Mang đức tin cao bên mình lạy phật về giữa tim ta. Lòng càng cầu mong ước đến nơi có muôn ngàn mây bay. Ai trong ta rồi cũng đến đây, cuộc đời như giấc mộng. Nghiệp hồng trần vươn mang. Ngày tháng trả vay hết đâu!? Trên cao, Phật sáng soi trao đời một lối đi riêng. Bụi trần nào không lối thoát mau đến chân Phật mau. Ngôi cao kia ngời muôn sắc tia, Phật quang luôn sáng ngời. Đừng muộn phiền lưu trong tâm hãy sống theo Đức thế tôn. Luôn trao ai những đức tin, với niềm hạnh phúc bao la./.