Có những dòng sông mang nặng phù sa
Em cô gái quê mang nặng ân tình
Thủy chung đợi chờ người yêu xa xứ
Đã bao năm rồi mà người chẳng về thăm.
Có những mùa trăng ta hẹn hò nhau
Ôi nghe xuyến xao câu chuyện đôi mình
Những câu ngọt ngào ngày xưa yêu dấu
Ngỡ đâu mai này tình ta mãi rạng ngời.
[ĐK:]
Ngờ đâu nhịp cầu gãy đôi, anh đã đi rồi
Mong mỏi trông chờ chạnh lòng em buồn em khóc
Con nước bao giờ ngược dòng đưa người về đây.
Về mà nghe tiếng võng sau hè
Về mà nghe trong lòng đang dậy sóng
Người tình ơi em mãi đợi chờ
Người biệt tăm em mãi đợi ngàn năm.
Biết chẳng còn chi câu hẹn hò xưa
Nhưng trong trái tim mang nặng ân tình
Mỗi đêm một mình nhìn qua bến vắng
Hẩm hiu cuộc tình nghe cay đắng riêng mình.