Cuộc trần gian, lỡ làng bước chân trong đời. Dẫu cho chắc trở trên đường tiến thân tu hành. Một đời thôi, thì duyên ta ở thế trần cũng không, trong cõi nhân gian thì nhớ duyên mau hợp tan, có sanh trên trần cho dù bậc cao trân quý, cũng theo con đường vô thường sanh tử mà đi. Trọn đường tu cuối đời tử sanh tiêu mòn, thì danh 6 chữ duyên thành nhất tâm chuyên hành. 1 ngày kia lìa xa đau khổ để về cảnh tây, cõi ấy an vui chuyển thân phát tâm đài bi. Quý yêu muôn loài đem truyền lời khuyên sanh chúng, phát âm cao thường di đà không còn tử sanh.