Người đi chốn xa thương về Cố Đô
Thương tà áo trắng thương mấy câu hò
Và giọng cười, vành nón Kim Luông
Ôi nắng chiều Vỹ Dạ thoáng buồn
Ngự Bình chơ vơ nhìn sông Hương
Về lăng tẩm, ôn thế hệ đã qua
Oai hùng di tích trang sử chưa nhòa
Từng giọng hò trên bến Vân Lâu
Năm tháng buồn như nước qua cầu
Chạnh lòng mấy phút giây âu sầu
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà Thọ Xương
Thuyền về xuôi mái sông Hương
Có nghe tâm sự đôi đường đắng cay
Một đời gió mưa trăm nghìn mến thương
Vui tình non nước ai nỡ quên nhà
Hẹn trở về thăm Huế yêu ơi
Bao tháng ngày chất lên tuổi đời
Một lòng hoài Cố Đô xa vời.