Ngày tôi còn nhỏ ngày tôi bên mẹ an vui
Thương lắm mẹ ơi mỗi lần điên điển trổ bông
Dù trời mưa giông ở bên mẹ con luôn ấm lòng
Không phải như bây giờ con khờ mong nhớ mẹ ơi
Nhà tôi nghèo lắm nhiều đêm thâu mẹ đâu yên
Thao thức cả đêm bởi trời mưa gió bão giông
Đời mẹ gian nan như cây điên điển sau nhà
Nắng mưa không màng vững lòng điên điển ra bông
Ôi điên điển vạn bông đẹp như tấm lòng sáng trong của mẹ
Bông điên điển ân tình như nỗi niềm người mẹ thương con
Rồi khi cơn gió lay từng bông rơi theo dòng nước trôi xa
Lòng con lo lắng hơn ở quê nhà có mẹ mình ên
Bông điên điển ngộ ghê mọc lên rất nhiều mỗi khi mưa về
Bông điên điển thơm nồng tựa như dòng sữa mẹ nuôi con
Làm sao có thể quên tháng năm dài con lớn khôn từng ngày
Mùa mưa điên điển lên chốn xa lòng thương nhớ mẹ nhiều hơn.