Anh Hai? Hôm nay anh Hai hổng ra đồng sao?
Ừ, Thì tại….
Mà cô Ba sắp lấy chồng rồi sao vẫn còn đi bán zậy?
Dạ! thì tại em nhớ nghề với lại nhớ từng con đường ở xóm mình nè, em đi riết quen rồi, sợ mai mốt về nhà người ta rồi cái… mà nhắc tới em thấy buồn buồn sao ấy anh Hai!
Sao vậy cô Ba? Có chồng bộ không vui sao? Mấy hôm nay không thấy cô Ba đi bán, lối xóm xôn xao nói cô Ba sắp lấy chồng giàu. Làm tôi cũng….
Cũng sao anh Hai?
Ừ thì…
Thì sao nè?
Thì tôi mừng cho cô Ba
Mừng cho em mà sao cái mặt anh Hai buồn hiu à! Hay em làm gì cho anh Hai hổng được vui? Có gì anh Hai nói em nghe được hông?
Chứ làm sao mà vui được hả cô Ba! Tại tôi khờ, tôi nhát gan, tôi chậm nên giờ tôi chịu nè.
ủa ! anh Hai nói gì mà em hổng có hiểu gì hết trọi à?
Thôi !giờ nói ra còn có ý nghĩa gì nữa đâu. Mà tôi thấy cô Ba sao vô tình quá à! Sao không chịu hiểu à!
Em biết không anh thương em nhiều lắm
Ba bốn năm rồi chẳng dám nói ra
Anh sợ người ta chê mình nghèo khó
Đen đúa quê mùa, ăn nói chẳng bằng ai.
Không có em bao đêm anh sầu nhớ
Năm sáu hôm rồi chẳng thấy bóng em đâu
Vì tình duyên mẹ cha đã đính ước
Em bước theo chồng mà lòng thấy buồn sao.
ĐK:
Trời cao lồng lộng mưa rào
Ông sa xuống ngõ, bướm vào vườn hoa
Anh thương người ta tại sao anh không nói
Để bây giờ trách lỗi cho nhau
Ân tình đành thôi hẹn kiếp sau.
Năm tháng qua anh thương em nào biết
Tha thiết đậm đà chỉ có mỗi em thôi
Rồi ngày mai mình xa nhau mãi
Chẳng có duyên nợ tình giờ buồn miên man.
Nói:
Sao thương người ta mà hổng chịu nói? Em phận con gái dù ưng cũng đâu dám mở lời. Mấy hôm nay nè, cái bụng cứ buồn buồn. Mai này đâu còn như hồi đó, đâu còn đi chung bờ đê đi về với anh Hai nữa đâu
Ừ! Cũng tại tôi, tôi tưởng người ta hiểu. Định sau mùa lúa này nhờ người sang mai mối, ai có dè đâu...
(ĐK)
Bởi tại tôi yêu mà không dám nói để bây giờ lỡ chuyến đò duyên .