Mẹ hụp tìm con giữa biển nước
Là nỗi ám ảnh lúc nhỏ của tôi
Nơi tôi sinh ra là một vùng đất cằn sỏi đá
Vì mưa bão triền miên, dẫn đến người nghèo ở khắp nơi.
Ký ức của tôi là một màu nước mắt
Đau thương chồng chất đau thương
Những hình ảnh mái nhà còn mỗi nóc
Làm ruột tôi đau đớn lắm mọi người ơi.
Miền Trung của tôi, quanh năm bão lũ
Người miền Trung chống đỡ mệt lắm rồi.
Mẹ mất con, chồng mất vợ
Nhà có thứ gì thì mưa lũ đều cuốn đi
Nhìn xem, đôi bàn chân liêu xiêu nhưng quả tim thì vẫn ấm
Đôi bàn tay gầy vẫy gọi mọi người ơi.
Sống trong một nhà đều là anh em ta cả
Người có ít giúp ít, người có nhiều giúp nhiều
Không ai trách tội không ai bắt buộc
Nhưng lẽ nào nhìn khúc ruột mình đau.
Nước đang cạn dần và giờ quê hương đang khóc
Vì mất mát quá lớn và nỗi buồn quá đầy
Nay xin vẫy gọi, anh em đứng dậy chung tay góp sức
Giúp đỡ khúc ruột này, khúc ruột đồng bào miền Trung.
(Hỡi đồng bào, hãy mở lòng ít nhiều gì cũng là tấm lòng
Hãy chung tay, vì một ngày mai tương lai đất nước này)