Thời gian không làm cho vết thương se lành
Đã bao năm trường em vẫn còn nhớ thương về anh
Ngày mà anh đi cùng ai lòng em tê tái cầm chặt tay
Giữ chân anh lại mà anh vẫn theo người ấy
Dường như khi người ta hết yêu nữa rồi
Nói bao nhiêu lời, rơi nước mắt, cũng như vậy thôi
Ngày còn yêu nhau thì anh thề non hẹn biển một màu xanh
Khiến em hy vọng thế nên em đã yêu anh hết lòng
Người ta cứ nói phận hồng nhan như cánh lục bình trên dòng sông
Mười hai bến nước biết đâu bến nào dừng chân
Ngày gặp được anh em tưởng đâu đời em hạnh phúc nhưng đành sao
Lấy đi ngọt ngào rồi để lại em biết bao nỗi sầu
Giờ đây anh cùng ai đắm say mối tình
Em xót xa cho mình chẳng thể xóa bóng hình anh
Mỗi lần đi qua những nơi ngày xưa ta có bao buồn vui
Tâm tư rối bời, đứt từng đoạn ruột, em nhớ một người.