Con cào cào đất phơi mình trong nắng cháy
Nên màu da đen như thớ đất quê hương
Anh lớn lên từ dòng sông Ngã Bảy
Nên da đen giòn ánh mắt sáng như dao
Để ngày kia em âm thầm thương nhớ
Thề nguyện yêu anh như yêu màu đất con cào cào
Những lời hẹn ước bây giờ theo gió cuốn
Bao ngày xa nhau em đã đổi thay mau
Con chuồn chuồn ớt còn đậu nhánh ớt
Con chim đa đa buồn còn đậu nhánh đa đa
Mà tại vì sao em thay lòng nhanh thế
Mà tại vì sao em nỡ bỏ quê nhà
Ngã Bảy quê anh nước trôi về 7 ngã
Nhưng bao nhiêu năm rồi con nước vẫn mênh mông
Tình cảm anh như sông không biết cạn
Chỉ biết đêm ngày gom góp phù sa
Em nỡ sao em nỡ quên con cào cào đất
Quên đi ân tình ta đã trót trao nhau
Một mình anh trên dòng sông Ngã Bảy
Ngồi chờ trăng lên trăng khóc trên ngọn sào.